Cuộc sống vốn dĩ là một chuỗi những khó khăn, bất ngờ, và cũng không có ai là thực sự hoàn hảo cả. Chính vì vậy, đừng tự trầm trọng hóa vấn đề khi bạn chưa đạt được những gì mình mong muốn ở thời điểm hiện tại. Tại sao bạn lại không tự hào về những gì mình đã đạt được mà cứ lo lắng về những thứ ở tương lai – những điều mà bạn sẽ và sắp có được? Có rất nhiều bài thơ buồn gợi tả được những cảm xúc của chính chúng ta.
Nỗi buồn đã có lúc bị xem là cảm giác tiêu cực. Trong giai đoạn chiến tranh, nó bị cho là đáng sợ đến mức mà đã có những chủ trương cấm không được ủy mị, không được buồn. Nỗi đau buồn đó là một trong những cảm xúc khởi thủy của những trạng thái cảm xúc khác trong chiến tranh, là sức mạnh nguồn cội từ đó hình thành nên mọi sức mạnh khác mà người Việt Nam đã có trong chiến tranh.
Trong đời sống văn học của Việt Nam, không biết từ khi nào, người ta hãi hùng và cấm kỵ nỗi đau buồn, đặc biệt là những nỗi đau riêng từng cá thể, xem nó như là một thứ ôn dịch, có nó thì tuồng như giặc đến nhà, tuồng như phát sinh tư bản chủ nghĩa không bằng. Nỗi đau buồn trong văn học, đặc biệt trong thơ, là một vẻ đẹp, hơn nữa, một vẻ đẹp không gì thay thế, mất đi vẻ đẹp này, thơ không còn thật là thơ nữa, nghĩa là không còn sự cao quý, sâu thẳm, vời xa nữa. Và không có gì quá đáng nếu nói rằng mất đi vẻ đẹp này thơ không còn bổ ích gì nữa. Vậy nên nỗi buồn luôn tồn tại, như chân lý, như niềm tin, như hơi thở. Nỗi buồn là một phần tài sản tinh thần, giúp chúng ta vững vàng hơn khi đối diện với những bất ngờ mà cuộc sống có thể đẩy cho bất cứ ai vào bất cứ lúc nào
Mục Lục Bài Viết
Những bài thơ đời , tình yêu buồn 4 câu hay không đọc sẽ hối tiếc cả đời
BUỒN SAY
Uống cho say để quên đi tất cả
Quên nỗi buồn, sự cô độc của kẻ cô đơn
Chợt nhận ra trong giấc ngủ chập chờn
Đời vô vị khi tâm hồn ta đã chết !
BUỒN ĐỜI
Có gã si tình ngồi góc phố
Nhạt cười con sống mãi xô bồ
Lướt qua nhân gian đầy ai oán
Nhấn chìm lẽ sống vào hư vô.
KHÔNG QUÊN SẦU
Cứ ngỡ nâng ly,sẽ bớt sầu
Uống vào mới thấy cả lòng đau
Đưa tay chạm cốc vào nỗi nhớ
Nuốc chửng nỗi niềm tận hồn sâu.
TÌNH ĐẦU
Hoa nở đầu bao giờ cũng đẹp
Nắng buổi đầu bao giờ cũng say
Mối tình đầu bao giờ cũng vậy
Thật ngọt ngào cũng thật đắng cay
NẮNG
Nắng hôn nhẹ vai gầy em gái
Sao vô tình em để chiều rơi?
Chân cứ bước như còn bước mãi
Lá cuốn theo ánh mắt anh rồi!
TRÁCH AI GIAN DỐI CUỘC TÌNH
Lòng tôi buồn mang bao sầu hận
Trách chi ai gian dối đã phụ tình
Giọt nước mắt vẫn chãy dài trên má
Đễ từ nay tôi sống trong u buồn
NHỚ!
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang.
Ta lang thang trên vỉa hè ký ức.
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật.
Và bất chợt ta cảm thấy cô đơn.!
NƯỚC MẮT
Dòng nước mắt đã ghi trên mí mắt.
Nỗi cô đơn đã in dấu trong lòng.
Cây bút nhỏ ghi toàn tên người ấy.
Ghi suốt đời và ghi mãi không quên
KÉN DUYÊN
Còn duyên kén cá chọn canh
Hết duyên ếch đực, cua kềnh cũng vơ
Còn duyên kén những trai tơ
Hết duyên ông lão cũng vơ làm chồng
KHÓC
Em thấy gì không mưa đang ngồi khóc đấy
Mưa buồn lắm mắt gió cũng cay cay
Nơi xa lắm có một người đang nhớ
Mong mãi 1 người khi mưa khóc giờ đây.
CHIỀU BUỒN
Chiều buồn anh ra ngắm hồn xương
Lặng lẽ con tim mang nỗi buồn
Nhớ lại ký ức ngày bên em
Mà giờ em đã sang ngang mất rồi
MƯA ƠI
Mưa ơi ! trôi đi chiều thương nhớ !
Trôi hết dùm tui những muộn phiền.
Trôi tình ta đó còn lơ lửng
Vào chốn thiên thu, cõi vĩnh hằng.
VÔ DỤNG
Anh bật khóc khi thấy mình vô dụng
Bàn tay gầy không đủ để em yêu
Mắt ướt đẫm nhìn tình rơi lệ
Hận anh nghèo không có được tình em