Top bài thơ tình Puskin -những bài thơ “sống” mãi với thời gian
Puskin là một nhà văn đa tài của Nga nổi tiếng với mảng thơ tình với nhiều cung bậc, dạt dào xúc cảm. Hãy đến với Thơ tình Puskin – những bài thơ “sống” mãi với thời gian.
Puskin có tên đầy đủ là Aleksandr Sergeyevich Puskin (1799 – 1837)/ Ông là một nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng người Nga, được tôn vinh là Đại thi hào, Mặt trời thi ca Nga. Ngoài sáng tác thơ, kịch và văn xuôi, ông còn dịch, mô phỏng các sự tích dân gian của Nga, các dân tộc Slavơ và các dân tộc ở phương Tây…. Tuy nhiên, nhắc đến Puskin là nhắc đến kho tàng thơ tình.
![]() |
Mục lục
QUAN ĐIỂM TÌNH YÊU TRONG THƠ CỦA PUSKIN
Là một chàng trai yêu hết mình, dâng hiến hết mình cho tình yêu nhưng đôi lúc không được đền đáp, thơ tình của Puskin thường thể hiện nỗi buồn, nỗi khát khao mãnh liệt muốn yêu và được yêu.
Puskin đã để lại cho đời nhiều áng văn sáng chói, giàu cảm xúc, nhiều bài thơ gắn liền với tên tuổi của ông như: Tôi yêu em, Vô tình, Lời tự thú… Những bài thơ tình ít nhiều bị ảnh hưởng bởi những cuộc tình của ông. Nó đã trở thành chất xúc tác tuyệt vời làm nên thành công của Puskin trong mảng thơ tình.
Là một thi sĩ đa cảm, những bài thơ tình của ông chính là sự kết tinh từ những cuộc tình mà ông đã trải qua. Người ta ước tính cuộc đời Puskin đã trải qua rất nhiều cuộc tình, từ những cô gái đẹp 16 tuổi đến những mệnh phụ phu nhân và ngay cả với những ca kỳ vô danh… Chính những cuộc tình chớp nhoáng đó mà Puskin đã cho ra đời những tuyệt tác nói về tình yêu được bạn đọc yêu thích và nghiên cứu. Chính những sự trải nghiệm đó đã làm cho thơ ông trở nên đặc biệt và khác hẳn với những bài thơ tình của những nhà thơ khác.
Puskin đã viết rất nhiều bài thơ nói về tình yêu, song tình yêu trong thơ không phải là tình yêu thông thường mà nó chứa đựng cả một tâm tình, sự chân thành, trong sáng, tế nhị trong tâm hồn của những người đang yêu. Thơ tình của Puskin đã góp phần cảm hóa, giáo dục ý thức con người khi yêu là phải yêu cho đẹp, cao thượng, phải có văn hóa và nhân cách trong tình yêu.
![]() |
TUYỂN TẬP NHỮNG BÀI THƠ TÌNH HAY NHẤT CỦA PUSKIN
Với hơn 800 bài thơ trữ tình đặc sắc, thơ tình yêu chiếm vị trí quan trọng trong sáng tác của ông. Đề tài thơ tình luôn phong phú, tình yêu bắt đầu cũng như được gợi lên bởi những điều nhỏ bé nhất, đó là: chiếc khăn san, bức thư tình cháy dở hay cánh hoa khô… Sau đây là tuyển tập Thơ tình Pushkin- những bài thơ “sống” mãi với thời gian:
-
Bài thơ “Tôi Yêu Em”
Tôi yêu em: đến nay chừng có thể.
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai;
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa,
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài.
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng,
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen,
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm,
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.
“Tôi yêu em” là bài thơ bất hủ của Puskin làm say đắm bao trái tim say tình. Bài thơ là câu chuyện tình đơn phương đầy nước mắt của chàng trai đa tình. “Tôi yêu em” là một điệp khúc tình yêu với những cung bậc thương nhớ da diết khi yêu. Một bài thơ tình gieo vào lòng người nhiều thổn thức, nhiều mong nhớ và nhiều nuối tiếc cho câu chuyện tình đơn phương của tác giả.
Bài thơ thể hiện tình yêu chân thành, đằm thắm đơn phương nhưng trong sáng và cao thượng của nhân vật trữ tình. Đó là một tình yêu chân chính, giàu lòng vị tha và đức hi sinh luôn mong muốn cho người mình yêu những gì tốt đẹp nhất. Bằng cách sử dụng ngôn từ nghệ thuật giản dị, trong sáng cùng với những điệp ngữ và nghệ thuật diễn tả lí trí và tình cảm song song tồn tại, giằng co… tác giả đã diễn tả thành công tâm trạng của nhân vật trữ tình.
![]() |
-
Bài thơ “Còn lại gì cho em”
Còn lại gì cho em trong tên gọi
Sẽ chết đi như tiếng dội buồn thương
Của ngọn sóng vỗ bờ xa mòn mỏi
Như rừng sâu tiếng vọng giữa đêm trường.
Cái tên gọi trong những dòng lưu bút
Để lại cho em dấu chết, tựa như
Lời ai điếu giữa những viền hoạ tiết
Mà lời văn nghe u ẩn, mịt mù.
Cái tên gọi đã từ lâu quên lãng
Trong những cơn xúc động mới cuồng điên
Chẳng hề gợi trong hồn em một thoáng
Hoài niệm xưa bao tha thiết êm đềm.
Nhưng nếu gặp ngày âm thầm đau đớn
Phút u buồn xin em hãy gọi tên
Và hãy nói: vẫn còn đây kỷ niệm
Em vẫn còn sống giữa một trái tim.
-
Vô tình
Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
Vô tình nói một câu
Thế là em hờn dỗi
Vô tình anh không nói
Nên đôi mình xa nhau
Chẳng ai hiểu vì đâu
Đường đời chia hai ngả
Chẳng ai có lỗi cả
Chỉ vô tình mà thôi
Vô tình suốt cuộc đời
Anh buồn đau mải miết
Vô tình em không biết
Hay vô tình quên đi
-
Em bảo anh đi đi….
Em bảo: “Anh đi đi
“Sao anh không đứng lại ?
Em bảo: “Anh đừng đợi”
Sao anh vội về ngay ?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu ?
Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông
Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tinh vào cõi không.
-
Không đề
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Giữa ray rứt sầu đau tuyệt vọng
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
Tháng ngày qua những cơn gió bụi,
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.
Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
Cả hồn anh bỗng dưng tĩnh giấc:
Trước mắt anh em lại hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
Trai tim lại rộn ràng náo nức
Vì trái tim sống dậy đủ điều:
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu
-
Lời tự thú
Tôi yêu em – dù hoá dại hoá điên
Dù đau khổ, bẽ bàng không hy vọng,
Tôi sẵn lòng quỳ nhận dưới chân em
Điều bất hạnh nỗi dại khờ cay đắng,
Không còn hợp với tuổi đời, danh tiếng
Đến lúc tôi cần biết sống khôn hơn,
Nhưng tôi hiểu qua rất nhiều triệu chứng,
Trái tim tôi đang mắc bệnh ái tình,
Khi vắng em – tôi mệt mỏi chán chường,
Khi em đến – lại buồn, tôi chịu đựng,
Không nén nổi – muốn thốt lời ngẫu hứng:
Thiên thần ơi, ôi biết mấy yêu thương!
Khi tôi nghe bên phòng khách cách tường,
Tiếng xiêm áo, tiếng chân em nhè nhẹ
Và giọng nói ngây thơ trong trẻo thế
Bỗng thấy mình như mất cả trí khôn,
Khi em cười – tôi rạng rỡ tâm hồn
Em ngoảnh mặt – khiến lòng tôi buồn tủi,
Vì trọn một ngày khổ đau mệt mỏi,
Phần thưởng em trao: bàn tay thương yêu,
Lúc em ngồi cần mẫn trước khung thêu,
Vóc thon thả, hơi ngả mình lơi lỏng,
Đôi mắt ngọc, mái tóc xoăn rủ xuống,
Tôi lặng im, như đứa trẻ, đắm nhìn,
Có nên nói chăng về nỗi buồn ghen,
Về bất hạnh trong lòng tôi day dứt –
Em sửa soạn đi chơi xa những lúc
Trời tối sầm, ảm đạm, gió từng cơn ?
Và giọt lệ em nhỏ giữa cô đơn,
Và lời nói nơi chỉ còn hai đứa,
Và chuyến đi miền quê đáng nhớ,
Và một chiều vọng tiếng piano …
Alina! Mong em hãy thương cho,
Tôi không dám cầu xin em tình ái!
Có lẽ bởi chất chồng nhiều tội lỗi,
Thiên thần ơi, tôi đâu xứng tình em!
Nhưng xin em hãy cứ giả vờ thêm!
Ánh mắt ấy chứa bao điều huyền bí …
Ôi, lừa dối tôi nào khó,
Tôi vốn đang muốn tự dối mình!
Trên đây là một số bài thơ tình đặc sắc. Thơ tình Puskin- những bài thơ “sống” mãi với thời gian luôn khiến bao tâm hồn phải thổn thức, nhớ nhung khôn nguôi. Hãy đọc và cảm nhận từng câu thơ tình của Puskin nhé!