West Ham United là một câu lạc bộ có logo đặc biệt với hình ảnh hai chiếc búa bắt chéo nhau. Hai chiếc búa là biểu tượng của tầng lớp lao động vì đội này được thành lập bởi những người khuân vác trên bờ sông Thames. Trong suốt gần 130 năm lịch sử, West Ham luôn tạo ra sức hấp dẫn của Giải Ngoại hạng Anh theo cách độc đáo riêng của họ. Vậy lịch sử CLB West Ham United có gì thú vị? Hôm nay chúng ta sẽ cùng tìm hiểu bài viết sau.

Lịch sử CLB West Ham United

Thời kỳ sơ khai

Theo tham khảo từ những người tham gia nhà cái uy tín, West Ham United được thành lập chính thức vào năm 1895 với tên gọi Thames Ironworks FC, đội bóng đá của công ty đóng tàu lớn nhất và cuối cùng còn sót lại trên sông Thames, Thames Ironworks and Shipbuilding Company, do Dave Taylor và chủ sở hữu Arnold Hills thành lập.

Trong năm năm đầu tiên, đội bóng chơi hoàn toàn như một đội nghiệp dư, với đội hình toàn là công nhân nhà máy. Tiền đạo Thomas Freeman là một lính thủy đánh bộ. Ngoài ra, Johnny Stewart, Walter Tranter và James Lindsay đều là thợ hàn. Sau những tranh chấp ngày càng gia tăng về quản lý tài chính của câu lạc bộ, vào tháng 6 năm 1900, Thames Ironworks FC đã bị giải thể và tái lập thành West Ham United FC.

Giai đoạn 1901 – 1961

Theo SV88, West Ham United gia nhập Western League vào mùa giải 1901 và tiếp tục thi đấu ở Southern Division 1. Năm 1907, West Ham được vinh danh là nhà vô địch Western League Division 1B, sau đó đánh bại nhà vô địch 1A Fulham với tỷ số 1–0 để trở thành nhà vô địch chung cuộc của Western League. Năm 1919, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Syd King, West Ham gia nhập Giải hạng nhì của Football League (tương đương với Giải vô địch ngày nay), trận đấu đầu tiên của họ là trận hòa 1-1 với Lincoln City, West Ham được thăng hạng lên Giải hạng nhất bốn năm sau đó vào năm 1923. Năm 1932, câu lạc bộ xuống Giải hạng hai và huấn luyện viên lâu năm Syd King đã bị sa thải.

Syd King được thay thế bởi trợ lý của mình là Charlie Paynter, người đã làm việc với West Ham ở nhiều vị trí khác nhau kể từ năm 1897. Cho đến ngày nay, Charlie Paynter vẫn là huấn luyện viên tại vị lâu nhất của câu lạc bộ, ông đã quản lý West Ham từ năm 1932 đến năm 1950, chơi tổng cộng 480 trận. Đến năm 1958, Ted Fenton đã giúp câu lạc bộ trở lại hạng đấu cao nhất của bóng đá Anh. Fenton là người định hình phong cách chơi và cách tiếp cận của câu lạc bộ.

Giai đoạn 1961 – 1986

Ron Greenwood được bổ nhiệm làm huấn luyện viên thay thế Ted Fenton vào năm 1961 và nhanh chóng dẫn dắt câu lạc bộ giành được hai danh hiệu lớn, Cúp FA (1964) và Cúp các câu lạc bộ đoạt cúp châu Âu (1965). Ngôi sao sáng nhất của West Ham lúc đó không ai khác chính là Bobby Moore, huyền thoại hiện tại của đội tuyển Anh. Tại World Cup 1966, các thành viên chủ chốt của đội tuyển Anh chiến thắng bao gồm đội trưởng Bobby Moore; Martin Peters (người ghi bàn cuối cùng); và Geoff Hurst, người đã lập kỷ lục khi ghi hat-trick đầu tiên trong trận chung kết World Cup nam. Cả ba cầu thủ này đều trưởng thành từ hệ thống đào tạo trẻ của West Ham. Có thể nói, World Cup 1966 là chương sáng chói của bóng đá Anh cũng như West Ham, chứng minh họ chính là cái nôi sản sinh ra nhiều tài năng bóng đá trẻ.

Sau khởi đầu khó khăn ở mùa giải 1974/75, John Lyall được bổ nhiệm làm huấn luyện viên đội. Mặc dù kỳ vọng không cao, nhưng kết quả lại đến ngay lập tức một cách đáng ngạc nhiên: đội ghi được 20 bàn thắng trong bốn trận đầu tiên và giành được Cúp FA. West Ham là đội cuối cùng giành Cúp FA với đội hình toàn người Anh khi họ đánh bại Fulham với tỷ số 2-0 trong trận chung kết năm 1975. Sau đó, Lyall dẫn dắt West Ham vào trận chung kết Cúp các đội đoạt cúp châu Âu năm 1976, nhưng họ đã để thua 4-2 trước đội bóng Anderlecht của Bỉ.

Năm 1978, West Ham xuống hạng Nhì, nhưng Lyall vẫn tiếp tục làm huấn luyện viên và dẫn dắt đội giành chiến thắng trong trận Chung kết Cúp FA năm 1980, đánh bại Arsenal với tỷ số 1–0, đây là lần cuối cùng một đội bóng từ hạng đấu thấp hơn giành được Cúp FA. West Ham được thăng hạng lên Giải hạng nhất năm 1981 và lọt vào top 10 trong ba mùa giải tiếp theo trước khi bất ngờ giành vị trí thứ ba vào mùa giải 1985/86.

Giai đoạn 1986 – 2005

Đội Hammers xuống hạng vào năm 1989, dẫn đến việc sa thải huấn luyện viên John Lyall. Tuy nhiên, West Ham sau đó đã có sự phục hồi mạnh mẽ vào mùa giải 1992/93. Với hai tiền đạo chủ chốt là Trevor Morley và Clive Allen, ghi được tổng cộng 40 bàn thắng, họ đã giành vị trí thứ hai trong giải đấu vào ngày cuối cùng với chiến thắng 2–0 trên sân nhà trước Cambridge United và được thăng hạng lên Giải Ngoại hạng Anh .

Năm 1999, West Ham đứng thứ năm tại Giải Ngoại hạng Anh, thành tích cao nhất của họ tại Giải Ngoại hạng Anh kể từ năm 1986. Họ cũng giành được Cúp Intertoto, đánh bại câu lạc bộ Pháp Metz để đủ điều kiện tham dự Cúp UEFA 1999–2000.

Vào cuối thế kỷ 20 và đầu thế kỷ 21, West Ham được coi là “cái nôi đào tạo tài năng toàn cầu” sản sinh ra những siêu sao bóng đá tương lai. Frank Lampard đã gắn bó sáu năm với The Hammers và để lại nhiều dấu ấn ở đó. Ngay cả khi còn ở West Ham, Lampard đã chứng tỏ mình là một tiền vệ xuất sắc và được triệu tập lên chơi cho Tam Sư khi còn rất trẻ. Trong 148 trận đấu cho Hammers, Lampard đã ghi được 24 bàn thắng và vẫn được đánh giá cao khi trở lại đây. Michael Carrick, một tiền vệ trung tâm đẳng cấp khác của Premier League, cũng bắt đầu sự nghiệp tại Upton Park. Huyền thoại của Man Utd cũng đã trải qua năm mùa giải tại West Ham và từng hợp tác với Frank Lampard ở hàng tiền vệ. Một cái tên đáng chú ý khác là Joe Cole. Tiền vệ tài năng này cũng từng chơi cùng Carrick và Lampard tại Hammers. Joe Cole đã chơi cho West Ham trong năm mùa giải, ra sân tổng cộng 126 lần và ghi được 10 bàn thắng trước khi gia nhập The Blues .

Vào ngày 18 tháng 10 năm 2003, Alan Pardew được bổ nhiệm làm huấn luyện viên trưởng khi West Ham thi đấu không tốt ở giải vô địch. Trong mùa giải đầu tiên nắm quyền, West Ham đã lọt vào trận chung kết play-off, nhưng để thua Crystal Palace . Một năm sau, “The Hammers” tiếp tục lọt vào trận chung kết play-off, lần này đội bóng thành London đã đánh bại Preston North End với tỷ số 1-0 nhờ bàn thắng của Zamora, chính thức đưa câu lạc bộ trở lại Premier League.

Giai đoạn 2005 – 2016

Khi trở lại Premier League, West Ham đã kết thúc ở vị trí thứ 9. Tuy nhiên, điểm nhấn của mùa giải 2005/06 vẫn là việc họ giành quyền vào Chung kết Cúp FA gặp Liverpool . West Ham thua trên chấm luân lưu nhưng vẫn đủ điều kiện tham dự Cúp UEFA mùa giải tiếp theo vì Liverpool đã đủ điều kiện tham dự Champions League. Vào tháng 8 năm 2006, West Ham đã kết thúc đợt mua sắm của mình vào ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng sau khi hoàn tất việc chiêu mộ Carlos Tevez và Javier Mascherano – những ngôi sao lớn trong tương lai. Câu lạc bộ cuối cùng đã được một tập đoàn Iceland mua lại, do Eggert Magnússon đứng đầu, vào tháng 11 năm 2006. Huấn luyện viên Alan Pardew đã bị sa thải sau chuỗi thành tích kém cỏi trong mùa giải[77] và được thay thế bởi cựu huấn luyện viên Charlton Athletic Alan Curbishley.

Vào ngày 9 tháng 6 năm 2015, cựu cầu thủ West Ham Slaven Bilić được bổ nhiệm làm huấn luyện viên theo hợp đồng có thời hạn ba năm. Trong trận đấu thứ tư Bilić dẫn dắt, đội đã giành chiến thắng tại Anfield lần đầu tiên sau 52 năm, đánh bại Liverpool với tỷ số 0–3 nhờ các bàn thắng của Manuel Lanzini, Mark Noble và Diafra Sakho. Vào cuối mùa giải, West Ham kết thúc ở vị trí thứ 7 tại Premier League. Đội đã phá vỡ một số kỷ lục của câu lạc bộ trong kỷ nguyên Premier League, bao gồm số điểm cao nhất, số bàn thắng ghi được nhiều nhất trong một mùa giải, số trận thua ít nhất trong một mùa giải và số trận thua trên sân khách ít nhất. Mùa giải này cũng đánh dấu mùa giải cuối cùng của câu lạc bộ tại Boleyn Ground trước khi chuyển đến Sân vận động London từ mùa giải tiếp theo, kết thúc 112 năm gắn bó tại sân vận động này.

Giai đoạn 2016 – nay

Sau chiến thắng của Manchester United tại trận chung kết Cúp FA 2016, West Ham đã tham dự Europa League và tiến vào vòng loại thứ ba của mùa giải 2016–17. Sau mùa giải đầu tiên khó khăn tại Sân vận động London, đội xếp thứ 11 và phải đối mặt với sự mất mát của cầu thủ chủ chốt Dimitri Payet. Tuy nhiên, đội đã khởi đầu mùa giải tiếp theo rất tệ khi chỉ giành được 2 chiến thắng trong 11 trận đầu tiên. Sau trận thua 4–1 ngay trên sân nhà trước Liverpool và câu lạc bộ phải đối mặt với nguy cơ xuống hạng, Bilić đã bị sa thải vào ngày 6 tháng 11 năm 2017. Ông được thay thế bởi cựu huấn luyện viên Sunderland David Moyes, người đã ký hợp đồng cho đến hết mùa giải. Đội bóng đã trải qua một số bất ổn trong phần còn lại của mùa giải nhưng đã tránh được việc xuống hạng và kết thúc ở vị trí thứ 13.

Vào ngày 22 tháng 5 năm 2018, câu lạc bộ đã bổ nhiệm cựu huấn luyện viên Manchester City Manuel Pellegrini làm huấn luyện viên mới theo hợp đồng có thời hạn ba năm. Trong mùa giải đầu tiên ông phụ trách, Hammers kết thúc ở vị trí thứ 10, một lần nữa vật lộn với phong độ không ổn định. Tuy nhiên, sau nửa đầu mùa giải thảm họa, Pellegrini đã bị sa thải vào tháng 12 năm 2019 khi đội chỉ hơn nhóm xuống hạng một điểm. Trận đấu cuối cùng ông dẫn dắt là trận thua 1-2 ngay trên sân nhà trước Leicester City.

Mùa giải 2022-23 hứa hẹn sẽ là một mùa giải đáng nhớ đối với Hammers. Câu lạc bộ kết thúc ở vị trí thứ 14 tại Premier League, giữ nguyên vị trí của mình khi chỉ còn hai trận đấu nữa là kết thúc, và bị loại khỏi League Cup bởi các đối thủ ở hạng đấu thấp hơn trong một mùa giải khiến huấn luyện viên David Moyes phải chịu nhiều áp lực. Vào tháng 1 năm 2023, Mark Noble trở lại câu lạc bộ với vai trò giám đốc thể thao. Mặc dù gặp khó khăn trong nước, West Ham vẫn tỏa sáng tại Europa Conference League. Câu lạc bộ bước vào trận chung kết mà không thua trận nào, thắng 13 trận và chỉ hòa một trận. Họ đã giành được cúp sau khi đánh bại Fiorentina với tỷ số 2-1 trong trận chung kết, giành được danh hiệu lớn đầu tiên kể từ năm 1980 và Cúp châu Âu đầu tiên sau 58 năm.

Chủ sở hữu câu lạc bộ

Câu lạc bộ bóng đá West Ham United đã trải qua nhiều giai đoạn và thay đổi chủ sở hữu khác nhau trong suốt lịch sử của mình. Sau đây là một số chủ sở hữu đáng chú ý của West Ham trong những năm qua:

  • Arnold Hills (1900-1926): Arnold Hills là một doanh nhân người Anh và là người sáng lập West Ham United vào năm 1900. Ông là chủ sở hữu đầu tiên của câu lạc bộ và đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển của West Ham từ một câu lạc bộ bóng đá nghiệp dư thành một đội bóng chuyên nghiệp. Hills cũng đóng góp vào việc xây dựng sân vận động và các cơ sở hạ tầng khác của câu lạc bộ.
  • Capital Front (1926–1932): Trong giai đoạn này, câu lạc bộ không có chủ sở hữu cụ thể mà được quản lý bởi một ‘Capital Front’ gồm các cổ đông nhỏ. Điều này thường thấy ở các câu lạc bộ bóng đá Anh trong thời kỳ giữa hai cuộc chiến tranh.
  • Arnold Hills Jr. (1932-1938): Con trai của người sáng lập Arnold Hills, Arnold Hills Jr., đã lãnh đạo câu lạc bộ trong giai đoạn này. Ông tiếp tục mở rộng sự phát triển của West Ham United, bao gồm cả việc cải thiện sân vận động Boleyn Ground.
  • Câu lạc bộ do người hâm mộ sở hữu (1938–2009): Từ năm 1938 đến năm 2009, West Ham United thuộc sở hữu và được điều hành bởi một ‘câu lạc bộ do người hâm mộ sở hữu’, trong đó các cổ đông là những người ủng hộ câu lạc bộ. Đây là một trong những trường hợp hiếm hoi trong bóng đá Anh.
  • David Sullivan và David Gold (2009–nay): Trong mùa giải 2009–10, David Sullivan và David Gold, hai doanh nhân người Anh, đã mua West Ham United. Họ đã đầu tư rất nhiều vào câu lạc bộ và thực hiện các kế hoạch phát triển, bao gồm cải thiện cơ sở hạ tầng và mục tiêu chơi. Tuy nhiên, ý kiến của họ cũng gây ra tranh cãi trong cộng đồng người hâm mộ về một số quyết định và định hướng của câu lạc bộ.

Sân vận động

Vào ngày 11 tháng 5 năm 2016, West Ham tạm biệt sân vận động cũ của họ, Upton Park, bằng chiến thắng 3–2 trước Manchester United của Louis Van Gaal. Sân vận động Upton Park, còn được gọi là Boleyn Ground, là sân nhà của West Ham FC kể từ năm 1904 với sức chứa lên tới 36.000 người. Cựu chủ tịch FIFA Sepp Blatter từng mô tả Boleyn Ground là sân vận động đẹp thứ hai thế giới và nên dành cho “bóng đá lãng mạn”.

Trong cuộc cạnh tranh giành quyền thuê sân vận động Olympic, West Ham đã phải cạnh tranh quyết liệt với các đội bóng khác cùng thành phố London như Tottenham và Leyton Orient. Tuy nhiên, nhờ vào một kế hoạch chi tiết gây ấn tượng với ban quản lý Sân vận động Olympic, cũng như sự ủng hộ của Ngài Geoff Hurst, Tổng giám đốc điều hành Thế vận hội Olympic London 2012, West Ham đã giành chiến thắng. Sân vận động Olympic London là trung tâm của Thế vận hội Mùa hè và Thế vận hội dành cho người khuyết tật năm 2012, chặng cuối cùng của Lễ rước đuốc Olympic và là địa điểm tổ chức các sự kiện thể thao và Lễ khai mạc Thế vận hội Mùa hè năm 2012. Sân vận động này nằm ở Lower Lea Valley, Stratford, một quận ở đông bắc London. Với sức chứa 80.000 khán giả, Olympic là sân vận động lớn thứ ba ở Vương quốc Anh sau sân vận động Wembley và Twickenham.

Huy hiệu và màu sắc truyền thống

Huy hiệu câu lạc bộ

Logo của West Ham được thiết kế trên nền hình khiên ngũ giác (Khiên quân đội Hoàng gia), với đường viền khiên có màu xanh và nền khiên có màu nâu. Phần trung tâm của logo là hình ảnh hai chiếc búa bắt chéo, dòng chữ màu trắng WESTHAM UNITED và dòng chữ London bên dưới.

Thiết kế logo của West Ham United trông khá cổ điển, trên thực tế, thiết kế vào cuối thế kỷ 20 khá thanh lịch với các họa tiết sống động. Thiết kế hiện tại giống với logo ban đầu của câu lạc bộ. Ý nghĩa của hai chiếc búa bắt chéo là để tôn vinh những người đóng tàu, thành phố nơi có cảng đóng tàu lớn. Điều này cũng lý giải biệt danh của câu lạc bộ là ‘The Hammers’. Màu nền mô phỏng màu sắc được sử dụng cho áo đấu truyền thống. Bia khắc ở London có tác dụng nhắc nhở các thế hệ tương lai về một thế hệ huyền thoại của thế kỷ trước.

Đồng phục câu lạc bộ truyền thống

Áo đấu sân khách truyền thống ban đầu của West Ham có màu xanh đậm, được thiết kế bởi chủ tịch Thames Ironworks Arnold Hills, một cựu sinh viên của Đại học Oxford, dựa trên huy hiệu của trường đại học này. Chiếc áo màu xanh nước biển được sử dụng cho đến năm 1903.

Sau năm 1903, màu sắc chính của trang phục thi đấu truyền thống của West Ham United thường là đỏ tía (nâu đỏ sẫm) và xanh đậm. Màu đỏ tía thường chiếm phần lớn trên áo đấu, trong khi màu xanh đậm thường xuất hiện trên các đường viền và chi tiết trang trí.

Nhà tài trợ

West Ham United đã có nhiều nhà tài trợ khác nhau trong suốt lịch sử của mình. Sau đây là một số nhà tài trợ đáng chú ý của West Ham:

  • Betway: Betway là nhà cái trực tuyến và là nhà tài trợ áo đấu chính của West Ham United kể từ mùa giải 2015-2016. Họ cũng đặt tên sân vận động của West Ham là “Sân vận động London”, trước đây gọi là Sân vận động Olympic. Công ty đã ký thỏa thuận tài trợ vào năm 2015 và tiếp tục duy trì mối quan hệ đối tác chặt chẽ với câu lạc bộ. Ngoài ra, West Ham United còn có một số đối tác tài trợ khác ở các lĩnh vực khác như đối tác tài chính, đối tác truyền thông, nhà cung cấp dịch vụ và đối tác sản phẩm chính thức. Tuy nhiên, Betway vẫn được coi là nhà tài trợ áo đấu chính của câu lạc bộ ở thời điểm hiện tại.
  • Alpari: Alpari, một công ty giao dịch Forex, là nhà tài trợ áo đấu của West Ham United từ năm 2013 đến năm 2014.
  • XL Airways: XL Airways là một hãng hàng không giá rẻ, là nhà tài trợ áo đấu của West Ham từ năm 2009 đến năm 2012.
  • Avis: Avis là một công ty cho thuê xe và là nhà tài trợ áo đấu của West Ham từ năm 1999 đến năm 2003.
  • Dr. Dr. Martens: Martens, nhà sản xuất giày và nhà tài trợ áo đấu của West Ham từ năm 1999 đến năm 2001.
  • Dagenham Motors: Dagenham Motors, một đại lý ô tô, là nhà tài trợ áo đấu của West Ham từ năm 1998 đến năm 1999.

Các danh hiệu mà West Ham giành được

Giải vô địch quốc gia: Giải hạng nhì / Giải vô địch: 1957–58, 1980–81

Tách

  • Cúp FA: 1963-1964, 1974-1975, 1979-1980
  • FA Charity Shields: 1964
  • Cúp bóng đá Liên đoàn Chiến tranh: 1940

Giải vô địch Châu Âu

  • Cúp C2 Châu Âu: 1964-1965
  • Giải vô địch bóng đá UEFA Europa League: 2022-23
  • Cúp Intertoto UEFA: 1999

Trên đây là những thông tin chi tiết về lịch sử CLB West Ham United mà bạn có thể tham khảo. Hy vọng bài viết này sẽ cung cấp cho bạn những thông tin hữu ích.